SẮC XUÂN Đi trong se lạnh chiều đông Đã nghe phảng phất men nồng hương xuân Âm vang điệu lý xa gần Nước non ngàn dặm nhành xuân nảy chồi Nghe trong sâu thẳm cuộc đời Đầy vơi gian khó một thời đi qua Đất cằn giờ đã đơm hoa Tự do hạnh phúc mọi nhà yên vui Mầm xuân nở những nụ cười Muôn hoa khoe sắc đất trời vào xuân. Xuân 2011 Lê Lam Giang GỬI MẸ MIỀN TRUNG Xin gửi về miền trung vời vợi Nỗi niềm đứa con xa đau đáu ngóng trông Manh áo, gói mì chạnh lòng ai mong đợi Lũ tràn về đồng trắng nước mênh mông Đêm đêm nghe mưa gió bão bùng Nghệ An, Quảng Bình … ngập tràn nước lũ Cả nước cảm thông sẻ chia gian khổ Khúc tâm tình con gửi mẹ miền trung. 26/10/2010 Lê Lam Giang Trở lại thăm mình (Nhân đọc lại tập thơ “Chốn quê”) Bồng bềnh mấy áng mây trôi. Nắng chiều nghiêng tím nửa đồi hoa sim. Ngỡ ngàng vút một ánh chim. Bâng khuâng xao xuyến, ai tìm nhớ ai. Lướt qua ngày rộng tháng dài. Chông chênh lối bước không phai nhạt tình. Chốn quê về lại thăm mình. Cỏ may vương cả tâm tình vào thơ. Tháng 8 năm 2010 Lê Lam Giang | NHỰA SỐNG Thương cây Trứng cá thẫn thờ Mọc trên khung cửa vật vờ tháng năm Chắt chiu tần tảo âm thầm Đã sinh ra mấy nụ mầm xinh tươi. Thương cây Trứng cá – người ơi Đơm hoa kết trái từ nơi khô cằn Dâng đời quả mọng, lá xanh Hương thơm dịu ngọt mát lành trang thơ. 19/8/2010 Lê Lam Giang NHỚ MẸ ! Mẹ đi ngày ấy lâu rồi. Bao nhiêu thương nhớ bồi hồi trong tim. Tuổi thơ bảy nổi, ba chìm. Mẹ ơi, nhớ mẹ biết tìm nơi đâu. Nhớ thời bữa cháo, bữa rau. Dầm mưa dãi nắng, ruộng sâu đồng ngoài. Mẹ đi mấy chục năm dài. Cháu con khôn lớn, gái trai trưởng thành. Khi con hiểu biết ngọn ngành. Mẹ không còn nữa, thôi đành mẹ ơi. Tóc con nay điểm sương rồi. Vẫn không quên được bao lời mẹ răn. Năm 2007 Lê Lam Giang |