Tuổi thanh xuân gửi lại chốn quê nhà.
Cùng đồng nghiệp xông pha ngành giáo dục.
Thức thâu đêm soạn bài chờ lên lớp.
Mỗi chiều về chăm sóc vội vườn rau.
Sáng tinh mơ lo chạy chợ phiên đầu.
Về chuẩn bị cho một ngày học mới.
Thân thương quá cô giáo hiền phố núi.
Nét hương đồng cỏ nội thật vô tư.
Với học sinh luôn mẫu mực hiền từ.
Chăm sóc trẻ giống tấm lòng người mẹ.
Sống đời thường nhiều khó khăn đến thế.
Vẫn âm thầm dấu lệ chẳng so đo.
Từng lớp đi qua như những chuyến đò.
Cô an phận nổi lo người cầm lái.
Rồi sẽ có những mùa xuân trở lại.
Mong đời cô mãi được sống bình yên.