Biết rồi - khổ lắm - nói mãi
Tài nguyên trên đất quê hương.
Trầm, Vàng, Ươi, gỗ tìm đường ra đi.
Tương lai còn lại chút gì ?
Theo dòng thủy điện ĐăK Mi chập chờn.
Nhìn lên Xuân Mãi trống trơn.
Qua rừng 48 thấy toàn gốc cây.
Dân nghèo bám trụ chốn này.
Không chịu thua thiệt đua nhau phá rừng.
Mẹ gùi rẫy sắn còng lưng.
Ngôi nhà dang dỡ ván thưng hết rồi.
Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi.
Chạnh lòng thương lũ con trời long đong.
Dạy con từ lớp vỡ lòng.
Rừng thiêng nước độc đề phòng hổ, lang.
Phước Sơn đâu chỉ có vàng.
Tệ nạn xã hội tiềm tàng âu lo.
Ngổn ngang trăm mối tơ vò.
Sợ cơn bão lớn thân cò chơi vơi.
Trăm công nghìn việc rối bời.
Lãnh đạo bức xúc đứng ngồi không yên.
Cũng vì hai chữ kim tiền.
Mạnh ai nấy kiếm triền miên kéo dài.
Khó mà phân biệt đúng sai.
Nhiều khi khó xử an bài bỏ qua.
Ngày xưa chung thủy thật thà.
Bây giờ lắm kẽ ranh ma dối lừa.
Mất rừng chẳng biết người cưa.
Trúng Vàng lắm kẻ được mùa bảo kê.
Chuyện thật mà giống trò hề.
Biết rồi nói mãi chẳng mê chút nào.
Dân mình tán gẩu tào lao.
Đồng tiền đi trước vẫy chào là xong.
Dại gì đeo cổ vào tròng.
Đùn qua đẩy lại lòng vòng khó khăn.
Làm sao xử lý công bằng.
Đó là câu hỏi nhiều năm kéo dài.
Mong cho thế hệ tương lai.
Vung gươm công lý thượng đài đấu tranh.
Phước Sơn sẽ được an lành.
Thị trấn Khâm Đức sớm thành Tây đô./.
Khâm Đức, 31/12/2012
COLCHICINE