MIỀN TRUNG
Nghẹn lòng dải đất miền Trung
Một làn da nâu hai giọng nguồn giọng biển
Những mất mát khổ đau, thời chiến
Thời bình, bão dữ hoành hành.
Những đứa trẻ sinh ra trên thuyền thúng chòng chành
Mở mắt nhìn cơn áp thấp
Bửa đói bửa no trầy trật
Trưởng thành cưỡi sóng khơi xa.
Nơi thượng nguồn trẻ nít đẻ ra
Oe...oe... bên bờ sạt lở
Dóng tai nghe ầm ầm thác lũ
trần truồng vọc đất lớn lên.
Nghề thuyền chài phận sống bấp bênh
Phải đối mặt "bóng ma tàu lạ"
Con cá gỗ giữa muôn trùng sóng cả
Đạp cuồng phong giữ vững quốc kì bay
Trèo núi băng rừng vai xước, chân chai
Thấp thỏm cầu mưa cầu nắng
Lúa rẫy bao mùa mất trắng
Gió Lào thổi khét vành tai
Giọng biển giọng nguồn san sớt sẻ chia
Hứng chịu bão giông vẫn không chùng bước
Con cá chuồn lại quẩy đuôi miền ngược
Trái mít non rong ruổi miền xuôi.
Nguyễn Cường