HOA KHÔI
Khẩu trang che hết mặt người
Chỉ còn đôi mắt là cười với tôi
Em là hộ lý hoa khôi
Mỗi lần vào viện là tôi muốn nhìn
Em nhìn tôi có thật tình
Mà sao tôi cứ trộm nhìn mắt em
Mắt cười sau nét mi mềm
Làn da xao động bên thềm nội khoa
Tôi nhìn em từ rất xa
Đôi mắt ấy như ngọc ngà trời cho
Mỗi lần em mở tròn vo
Cái nhìn tôi như con đò nhớ quê
Trong cơn đau tôi nói mê
Ngày xuất viện cùng em về với xuân
Đêm đa khoa, 26.11.2013
H.T.P