Dặn vợ cuối năm
Ngày cuối gió buồn đông tiêng tiếc hết
vội vàng em , nõn biếc đã khoe cành
tay mài mực lòng mơ câu đối tết
đời thêm trang và trời mở xuân xanh
Đong đếm lộc nợ nần lo trang trải
săm se con tóc bím thắt nơ vàng
vui vẻ sắp rượu trà bên hoa trái
dọn dẹp nhà trân trọng đón năm sang
Mặc bầu bạn cứ đùm đề con, vợ
rủ nhau đi bẻ cây lá đình , chùa
em tập ăn trầu má hồng môi đỏ
ta chở cu Bờm về thăm hai quê
Quanh năm mình áo cơm tối mặt
ông cha xưa dặn : “ hết cũng ngày mùa …”
nên dẫu chừ đương còn chật vật
em tạm ngồi nghe anh …uống rượu, ngâm thơ …
Giao thừa
Tuổi như thơ trẻ khuya tìm hẹn
Lòng bình yên đợi nụ khoe hoa
Ý hồng đào rót tràn ra chén
Hương xông mừng Tết giữa quê nhà
Sương mới nguyên xuân chừng ngọt ngọt
Giục chồi háo hức vạch da cây
Hơi trai rạo rực bừng cơn sốt
Xé nhuỵ bung hoa chẳng đợi ngày
Thức xóm ham vui gà gọi vội
Hướng chùa bói lộc ới nhau đi
Đời thai nghén đón mùa yêu mới
Nửa ủ bùa mê, nửa dậy thì …
Lục bát Xuân
Này hoa cởi nụ bao giờ
Cong trong mạch gỗ chồi mơ uốn cành
Phía ngày chiết mật vào xanh
Nghe âm dương đợi phút lành hoá thân
Mơ sương đầu cỏ nhập thần
Đêm hoa chúc động hồn xuân ghé về.
Đồng dao tháng chạp
Chưng cất mùa màng vào bình vào hũ
vị đất hăng nồng mưa nắng lên men
mồ hôi lăn tròn mặt đồng giữa vụ
long lanh ánh mắt cười theo gió nồm
Thì thu vén hết rầy rà vụn vặt
chiều ra sông trôi bồng bềnh lo phiền
chưng đẹp đèn hoa bàn thờ gia tộc
sóng sánh hồng đào cơn gió tất niên
Đây bánh trái của mảnh vườn hương hoả
chén nước trong chảy giữa đất đai mình
ta ngún đỏ ngọn quế trầm sông núi
dọn tấc lòng thơm thảo trước tiên linh
Từ dạo theo nhau khai điền lập ấp
chắt chiu vuông tròn công nghiệp ông cha
túng khó cầm canh nỗi người lận đận
mà trước sau nên một tiếng con nhà …
Điềm may đã hẹn trời lành gió mưa
kĩu kịt rồi em gánh tháng vui về
làng nước mai ngày mở mày mở mặt
mình bội thu mình cho xứng …tên quê !
Giêng -Ất Dậu 2005 Nguyễn Đức Dũng
Câu hỏi về đôi mắt mẹ
sao lại cứ nhìn con bằng đôi mắt lưng chừng ba mươi tuổi ?
thảng thốt gì hỡi mẹ ,
thời gian…!
mái tóc thuở tò te rối bù mồ hôi và bụi đất
con trai mẹ suốt ngày nghịch bẩn
những chiều mẹ gội
những chiều mẹ giội
gàu tất niên lanh canh thành giếng cổ
bày biện tấm lòng đứa trẻ đã hoa râm
như hương như lễ
bảng lảng khói trầm
bày biện vàng mã ngoằn ngoèo hoạ tiết
con lạy tám hướng mười phương cùng tận tháng năm…
mong mẹ về…hưởng Tết !
sao lại nhìn con đôi mắt không già,
đôi mắt đăm chiêu mở ngang trời son trẻ ?
nhiều mười năm gội qua
trắng đầu con trai mẹ…
không ai trả lời
câu hỏi con rơi vào im lặng
rơi vào hư không
rơi vào quê hương chướng mùa mưa nắng
con hỏi sương con hỏi gió
hỏi tảo tần rau dưa hỏi cơ cầu đói lạnh
sông chợ đò đầy
hai đầu gióng gánh
chân sớm vấp chân chiều …
không ai trả lời
ố vàng khung ảnh
bao nhiêu cuối năm
nhìn con,
đôi mắt cũ !
Duy Trung 17-01-2006
Nguyễn Đức Dũng