Ta bẻ nhánh đót khô làm kan* đong rượu
Kan này bạn bè,kan này anh em,kan này cạn cùng dâu bể
Vít cong cần long đong bèo mây võng ngàn sông cồn mưa mùa gió lạnh
Ngồi lại bên cầu núp bóng rông xưa mặc nhiên nghe tháng năm chồm lên
mùi hương lạ
Gío thổi từ bờ sông Đăckbla mơn man huyễn dụ.Trôi về đâu môi mắt rừng sâu ánh nhìn châu thổ.Trập trùng núi trập trùng sông lại mơ được cầm tù trong ngục nhãn
Có tiếng hát của những người đi đày vang vang xích xiềng về bên ché rượu.Có tiếngkinh cầu trong thánh đường nhà thờ gỗ.Có sương khói rừng thông,có thì thầm lời tượng.Có suối tóc người con gái bỏ quên về đâu để ngàn năm gây nên thác lũ.
Vít nữa bạn ơi cơn đau dĩ vãng. Ngày mẹ cõng chúng ta xuống hầm, ngày cha bồng chúng ta chạy loạn .Có tiếng pháo cầm canh, có bầu trời lửa đạn.Còn nghe máu chảy rần rần trong lòng đất Đăcktô-Tân Cảnh những oan hồn chưa tìm được lối về xanh lên hàng cây trên đồi băm thịt.
Ai đến, ai đi, ai nằm lại để rừng Kontum lại xanh đất Kontum lại tốt. Hạt caphê Đăck-hà căng mình thơm mùi huyền sử.Để ché rượu cần lênh đênh đêm hội Ning-nơng lung linh huyền thoại.Để trăm năm tràn về trong điệu múa lời chiêng ngày tiền nhân dựng nền mở cõi.
Để ta được cùng Kontum vít cần say hội ngộ.Rượu chảy trong người ,máu chảy trong tim, tay lần tìm tay và hình như đất trời dồn lại.Chẳng biết mấy kan rồi?
Tân an,tháng 8 năm 2013
Thái Bảo-Dương Đỳnh