Nhô lên từ hồng nhan Lạc việt
Hoàng sa ,Trường sa như cặp nhũ
hoa rực cháy kẻ khát thèm
Sóng dội ngàn năm âm âm lời cương thổ
Hồn cốt cha ông thuỷ táng vỗ chân ghềnh.
Năm mươi đứa con lên rừng
Năm mươi đứa con xuống biển
Cha Lạc Long Quân gạt nước
mắt xuống thuyền
Mái chèo khuấy vào biển Đông
nặng oằn câu ly biệt
Tấc giang sơn thấm đẫm cơ cầu.
Để từ dòng biếc xanh ta hỏi biển vì đâu
Mà con mắt ngư thuyền ngàn năm vẫn mở
Rọi vào tương lai giong buồm giữ cõi
Rọi vào cội nguồn hồn vía vọng âm ba.
Dẫu gian lao vẫn yêu nước non nhà
Hồn treo sóng vẫn mặn mòi tình bờ bãi
Câu hố hợi kéo chài qua biển xoáy
Sóng gió mài gươm trăng khuyết
vọng câu Kiều
Đảo nổi đảo chìm dựng chiến luỹ tin yêu
Quần tụ anh linh làm tường thành giữ nước
Ngày biển động ầm vang lời sát thát
Buổi khao lề hương khói động trời cao.
Thêm một lần ta yêu biển biết bao
Cái tình yêu được riêng dành từ Mẹ
Từ dáng núi nghiêng về đông,từ con
sông về biển
Từ hạt cát vàng biết sẽ trắng trong hơn...
Sông đỏ phù sa
Biển biếc bóng mây vờn !
Tân an,tháng 10.2011
Thái Bảo-Dương Đỳnh